
Hắn bước vào như một bản giao hưởng u tối, mỗi bước chân là một nốt trầm khiến căn phòng chìm vào tĩnh lặng. Không ai hay, nhưng mọi giác quan dần tỉnh thức bởi sự hiện diện mơ hồ, tựa như hương thơm âm thầm len lỏi vào sâu trong ý thức. Khởi đầu là mùi hương của gia vị và thảo mộc – không chỉ để khơi gợi vị giác, mà còn là một nghi lễ tinh tế tôn vinh phần xác thịt sắp được hiến dâng. Sau đó hương lặng lẽ chuyển mình, nhẹ nhàng trượt qua hoa, gỗ và những vệt thuốc phảng phất, tạo nên một không gian lạnh lẽo – khoảnh khắc bình yên cuối cùng trước khi lưỡi dao hạ xuống. Và rồi, máu thịt cất lời. Da thuộc, xạ hương và kim loại không còn ẩn mình nữa mà tràn ra, trần trụi, nhắc nhở rằng vẻ đẹp đôi khi được sinh ra từ nơi sâu thẳm và tăm tối nhất của con người.


